//
you're reading...
NHÓM HUẾ, Tùy Bút

Đoản khúc tháng Mười – Đặng Ngọc Thanh Hải

 

 

 

Photo:  ThanhHai

Photo: ThanhHai

 

Tháng Mười lại đến, nói gì với Tháng Mười đây nhỉ?

Nói rằng:

Trong mỗi chúng ta ai cũng có một góc nhớ cho riêng mình.

Góc nhớ đó là nơi ta giữ những kỷ niệm buồn vui cùng những người thân trong gia đình,
ở đó có ngôi từ đường nằm trên Ngã Giữa của xứ Huế thân thương, có bóng Ba cao gầy đứng nghiêng nghiêng trước giá vẻ chăm chút nét cọ chân dung tự họa, có thân Me bé nhỏ lọt thỏm trên xe lăn đặt ngay trụ cổng từ đường phơi nắng sớm nhớ người xưa, có dáng Mạ mảnh mai ngồi trên bộ phảng thoăn thoắt mũi len đan áo mắt ngóng xa xa mong ngày hòa bình, có nắm tro tàn của Má từ bên kia đại dương về thoang thoảng mùi hương trầm mừng sum họp.

Góc nhớ đó có anh chị em mình những ngày ấu thơ quây quần bên nhau chia nhau tô “canh tập tàng cả làng đều ghét” nấu với chén ruốc kho đánh, có nồi cháo gạo de An cựu với trách cá bống mủ kho khô, có mấy cái bánh tráng nướng cuốn cá nục kho thơm lừng mùi ớt xanh mới hái, có bửa cơm nóng hổi ngày lụt với mấy con tép khô và chảo nước mắm kho tiêu.

Góc nhớ đó có những đêm cha mẹ con và bạn bè cùng uống chén rượu gạo nồng giữa đêm mưa hay cốc bia Huế giữa tối gió Lào nghe nhà thơ Hồn Nhiên ngâm bài thơ mới tặng các con mình “Cả đời ta không đổ hẳn ga nào, vì ga nào cũng là ga tạm …” hay cùng nhau say sưa hát “ Đêm chớm ngày tàn, theo tiếng xe về … bên ni thành phố tráng lệ … bên tê phố vắng ôi lòng ngoại ô …”, cùng nhau ngân nga theo tiếng đàn ghi-ta thùng mơ một ngày về với phố biển “Nha Trang biển này, người yêu trong cánh tay …”

Góc nhớ đó có những chiều mưa như chiều nay vợ, chồng, con cái “cõng” nhau trên chiếc xe đạp mi-ni, lội mưa men vườn cà phê để về khu tập thể ngân hàng, có những buổi trưa hâm hấp chờ giông, bố mẹ đi làm về, không vội nấu cơm cho con ăn mà vừa hối hả trộn cám, xắc rau heo, vừa nghe con mếu máo kể chuyện ở nhà heo xổng chuồng chạy vào vườn cà phê phải nhờ mấy anh nhà hàng xóm lùa về, có những buổi tối bố đi công tác xa, mẹ đi làm về muộn, con nhỏ nằm vật vờ ngủ đói trước hiên nhà.

Góc nhớ đó cũng là nơi cất giữ những ngu ngơ của tuổi mới lớn có ai đó dẫm nhẹ vào trái tim thơ dại, những lãng đãng của tuổi đôi mươi có ai đó đã từng làm tim ta loạn nhịp, những ai đó tưởng đã nằm thật sâu trong góc nhớ ấy vậy mà thỉnh thoảng lại “bổng về quá thênh thang” khiến ta thấy chút xao xuyến bồi hồi.Trong góc nhớ đó thấp thoáng khuôn mặt những người bạn đã khóc cười cùng ta suốt thời trung học, đã mơ cùng ta những giấc mơ hòa bình giữa cuộc chiến khốc liệt những ngày đang cùng ngồi trên giảng đường đại học.Trong góc nhớ đó có những cô cậu thanh niện đã ngồi trên chuyến đò mà ta đã từng năm, từng năm đưa sang sông, nhiều người vẫn còn nhớ đến ông lái đò năm xưa ân cần đưa mình đến bến, nhưng cũng không ít kẻ đã bỏ lại con đò và người chèo đò tội nghiệp ấy ngay khi bước những bước chân đầu tiên lên bậc cấp của bến đò bên kia sông.

Góc nhớ đó là hòn đảo nhỏ mà những khi cuộc đời vùi dập, ta lại chèo con đò nhỏ của mình về cập bến, một mình bước lên hòn đảo của mình tìm lại chút bình an. Góc nhớ đó là căn hầm tối mà “có những đêm về sáng, đời sao buồn …” ta lại thắp ngọn đuốc từ trái tim mình để được đắm mình trong nỗi nhớ và chợt ngộ rằng biết “nói bao nhiêu lời thương yêu đến kiếp nào cho vừa”.

Tháng Mười, có ngày sinh của Ba tôi (và thường ngày mất của Ba cũng rơi vào Tháng Mười ), có ngày sinh của Chị, và của ai nữa hởi Tháng Mười thương nhớ !!!

 

 

Thảo luận

3 bình luận về “Đoản khúc tháng Mười – Đặng Ngọc Thanh Hải

  1. From: Tống Mai
    Oct 1, 2015

    http://www.youtube.com/watch?v=cNggKPaWMjo

    Cho tôi lại ngày nào
    Trăng lên bằng ngọn cau
    Me tôi ngồi khâu áo bên cây đèn dầu hao
    Cha tôi ngồi xem báo
    Phố xá vắng hiu hiu

    Bài hát có cặp mắt nhìn lui.
    Tống Mai

    Thích

    Posted by TốngMai | Tháng Mười 1, 2015, 9:10 chiều
  2. From:NguyenMinhNguyet
    Oct 2, 2015

    Những kỷ niệm xưa dù có vui tươi hay ảm đạm thì cũng là những gì đáng nhớ và đáng quý.
    Ở đây những ” góc nhớ ” của Thanh Hải phải được coi là những viên trân châu quý giá , đã được ghi lại như một hoài niệm dịu dàng và ngọt ngào của thời xưa cũ.
    Cám ơn Hải đã chia xẻ những tâm tư đó với bạn bè cho một ngày đầu tháng Mười.
    Như rứa tháng Mười năm nay đã bắt đầu với một niềm hân hoan , an lạc.
    Thân mến ,
    MN.

    Thích

    Posted by NguyenMinhNguyet | Tháng Mười 2, 2015, 10:55 sáng
  3. From:Nguyen Tuong Khoa
    Oct 2, 2015

    Cam on ban gia. Tui doc voi bao nhieu ky niem tuoi tho ngay xua xu Hue….

    Kh

    Thích

    Posted by NguyenMinhNguyet | Tháng Mười 4, 2015, 3:18 sáng

Bình luận về bài viết này

Trang web này sử dụng Akismet để lọc thư rác. Tìm hiểu cách xử lý bình luận của bạn.

Thư viện