Thinh Nguyen / Facebook, đăng ngày 14 tháng 10, 2022.
Bạn trẻ Thịnh sống tại Hà Nội. Tinh Tấn Magazine đặt tựa bài viết.
Duyên gặp một thầy chùa đi bộ từ Nha Trang lên phía Bắc, ra đến Hà Nội thầy đi hết một tháng rưỡi. Hôm nay gặp khi thầy từ Lạng sơn về tới Cầu Long Biên, trên đường thầy tới Quốc Lộ 1 để đi về Nha Trang lại.
Hành trang của thầy là cái miệng luôn cười, là đôi chân trần mòn sạm, thầy có một cái bình bát chế từ lõi nồi cơm điện, kim chỉ và mấy miếng vải bố nhặt được để khi nghỉ đắp thêm vào y phục, mỗi ngày một bữa cơm chay của người dân biếu tặng, thầy không nhận tiền và cũng không lấy nhiều hơn một suất ăn.
Tối thầy ngủ ở nghĩa địa hoặc những căn nhà bỏ hoang. Cái áo của thầy đủ dầy để không bị lạnh. Thầy có pháp danh là Minh Tuệ, trước đây là một cán bộ địa chính, vì một lẽ duyên nào đó thầy xuất gia năm 36 tuổi bây giờ thầy 42 tuổi. Thầy phát nguyện đi bộ không dùng tiền để hiểu đời, hiểu mình, để cho mình trần trụi trước sân si, thực hành thoát khổ, muốn ra khỏi luân hồi.

Lâu rồi mới có duyên gặp một vị thầy chùa mà mình muốn quỳ xuống đảnh lễ, thầy nhỏ thó nhưng uy nghi, có lẽ cái uy nghi của thầy xuất phát từ sự nghiêm túc thực hành giới luật. Thầy không còn kết nối với những mối quan hệ với quyền lực và tiền bạc. Giữ được điều này vô cùng khó, khi phần lớn Phật tử ngày nay đều nể phục các sư sở hữu chùa to, có ô tô, đồng hồ đẹp…

Mình có hẹn hai tháng nữa sẽ vào núi Sạn (ở Nha Trang) tìm thầy để hỏi về hành trình này.
Lúc chia tay mình hơi quê khi lại gọi với lại, “Hay thầy lấy số điện thoại của con, khi nào gặp nguy hiểm hay khó khăn thì gọi một tiếng.”
Thầy chỉ cười.
Mình ngu thật, thầy đã phát nguyện đi bộ để chấp nhận cái khổ, để không ràng buộc mà mình còn hỏi vớ va vớ vẩn. Ha ha, nhưng bệnh của mình là lo lắng thôi. Đấy, cứ bám thế mới không thoát khổ được.
(Nguồn : tinhtan.org)
Về ông Thích Minh Tuệ / Thái Hạo

(Nguồn bài và hình: Thái Hạo / Facebook ngày 14 tháng 4, 2024)
Thời gian vừa qua tôi vô tình thấy hình ảnh một vị tu sĩ được lan truyền trên mạng xã hội, tên là Thích Minh Tuệ. Tôi tò mò tìm xem thêm một số clip do nhiều người đưa lên; rồi lại thấy cả những bài bình luận của nhiều thành phần khác nhau: khen – chê, tán dương – dè bỉu, thậm chí ác ý chụp mũ và vu khống, đủ cả. Xin có mấy suy nghĩ thế này.
Đầu tiên, việc bộ hành (còn gọi là hành cước) và khất thực là một trong những truyền thống quen thuộc của Phật giáo, nên cách của ông Thích Minh Tuệ không phải là điều gì đặc biệt hay lập dị. Trên thực tế, nếu quan sát, chúng ta cũng sẽ thấy hiện nay có nhiều người đang thực hành như thế, chỉ là họ không được/ bị các youtuber, tiktoker … để ý hay biết đến nên không đưa hình ảnh lên mà thôi.
Trong lịch sử, ngay từ thời Đức Phật còn tại thế, ông đã cùng với học trò mình đi khất thực khắp nơi; đến nay vẫn có hẳn một phái như thế, gọi là phái Khất sĩ. Không chỉ đi bộ, có người còn tam bộ nhất bái (ba bước một lạy) hoặc nhất bộ nhất bái (mỗi bước một lạy). Ở Trung Quốc cận đại, thiền sư Hư Vân có lẽ là người đã đi nhiều nhất theo cách ấy. Việt Nam cũng không xa lạ khi thi thoảng ta vẫn gặp những vị sư vừa đi vừa lạy trên quốc lộ.
Hạnh đầu đà (khổ hạnh) là một thực hành Phật giáo cũng quen thuộc và phổ biến: mặc áo vá, ngày ăn một bữa, tối ngủ dưới gốc cây hoặc nơi nhà hoang, nghĩa địa, không nhận tiền cúng dường, khước từ mọi tiện nghi và hưởng thụ … Ở các nước theo Phật giáo nguyên thủy không ai xa lạ gì với điều này. Tóm lại, hành trạng của ông Thích Minh Tuệ không có gì kỳ đặc hay kỳ quái cả, thậm chí nó gần hơn với hình ảnh Đức Phật và tăng đoàn trong quá khứ. Và cũng vì thế, những bình luận tỏ ra ngạc nhiên để tấn công là một loại hành vi thể hiện sự kém hiểu biết, nếu không phải là ác ý.
Riêng về ông Thích Minh Tuệ, với những clip tôi coi được, thì thấy rằng đây là một người ăn nói có phần vụng về nhưng mộc mạc, thật thà. Ông luôn nói đi nói lại rằng, việc đi như thế là để “tập học,” và ông không nhận mình là thầy của ai cả, ngược lại một mực xưng “con” với tất cả mọi người. Ông nói việc xưng hô như thế là một cách để tự nhắc rằng mình chưa có thành tựu gì và đồng thời thể hiện sự tôn trọng và mong cầu cho mọi người có tâm hướng thượng. Ông cũng không nói điều gì cao siêu huyền bí, nếu có ai hỏi về phương pháp tu hành thì ông chỉ luôn lặp lại, là “giữ giới” và làm việc tốt. Với ông, giữ giới là cốt lõi của tu hành. Và điều này là rất đúng đắn.
Lúc Phật Thích Ca sắp qua đời, học trò lo lắng rằng không biết sẽ nương tựa vào đâu khi thầy mình chết đi, Đức Phật đã căn dặn “lấy giới làm thầy, lấy khổ làm thầy.” Đó là hai người thầy lớn nhất và sáng suốt nhất. Với Phật giáo, giữ giới là điều căn bản nhất. Anh có thể thuyết giáo cao siêu đến đâu nhưng nếu anh không giữ giới thì không đáng tin. Ví dụ, một trong những giới của người xuất gia là không giữ tiền bạc, ai làm được thì đó là đệ tử chân chính của Phật. Ngày nay, chỉ một giới ấy thôi nhưng hầu hết đều “phạm”; không những thế còn bày mưu tính kế, thao túng tín đồ để sống xa hoa với xe xịn, đồng hồ hiệu, chùa chiền như cung điện, tiền hô hậu ủng như vua chúa.
Như chính ông Minh Tuệ đã nói, rằng ông chỉ là một người đang “tập học,” cố gắng sống đúng với lời Phật dạy, ông không nhận làm thầy hay dạy dỗ ai, cùng lắm là chia sẻ vài lời nếu bị “ép” quá. Vì thế, mỗi người cũng cần tôn trọng điều đó: Có thể yêu quý, tôn trọng, nhưng không nên sùng bái cá nhân và thần thánh hóa một vị tu sĩ đang tìm cách “làm chủ cái tâm của mình” (như chính lời ông nói). Và quan trọng hơn, có lẽ nên để yên cho ông ấy tu hành, đừng săn đón/ săn lùng để đưa lên mạng.
Người như tu sĩ Thích Minh Tuệ trở thành “của hiếm” trong hoàn cảnh hiện nay, vì thế hình ảnh ông một mặt trở thành tấm gương khiến nhiều người ngưỡng mộ và kính trọng; nhưng mặt khác cũng sẽ gây đố kỵ, căm ghét, thậm chí tìm cách gây hại. Việc tung hô ông quá mức hoặc dùng ông để chỉ trích những kẻ giả tu, vô tình có thể khiến ông gặp nguy hiểm. Nên bảo vệ những người như ông bằng cách bớt quấy rầy và bớt tung hô. Và tốt hơn hết là lặng lẽ học ở ông những điều tốt đẹp phù hợp với cuộc sống của bản thân.
(Thái Hạo / Facebook ngày 8 tháng 5, 2024)
Chiều nay tôi gặp sư Minh Tuệ trên đường ông đi khất thực ngang qua Thanh Hóa, đúng hơn là nhìn thấy chứ không phải gặp. Lúc ấy ông ghé vào một nghĩa trang, chắc là để nghỉ qua đêm ở đây. Có cả một đoàn hàng trăm người vòng trong vòng ngoài lũ lượt vây quanh và đi theo.
Tôi đứng bên ngoài nhìn vào. Một vị tu sĩ với dáng người gày gò nhỏ thó, nước da đanh lại như gỗ lim, nhưng sáng, khuôn mặt nhẹ nhõm với nụ cười luôn nở. Ông ngồi xuống một gốc cây, bên cạnh có vài người mặc áo tu (chắc là mới đi theo ông trong ngày). Người họ đầm đìa mồ hôi, mặt tái nhợt và hơi thở như gấp gáp, chắc là do đi bộ đường dài với đầu trần dưới trời nắng không quen. Rất nhiều người chắp tay vái sư Minh Tuệ, có những người quỳ xuống lạy ông. Ông chắp tay đáp lễ.
Tôi đứng ở bên ngoài nhìn vào và nghe đủ những lời bàn tán nên biết được phần nào tâm lý của những người có mặt ở đó. Sùng bái có, tò mò có, hiếu kỳ có; cung kính có, thô lỗ có, xúc phạm có…
Biết ông trên mạng từ trước nhưng đây là lần đầu tiên nhìn thấy. Thú thực là lòng nhiều cảm xúc khi đối trước một người tu hành đã xả ly thế tục, sống đời buông xả, không nhà không cửa, ba y một bát, tối ngủ dưới gốc cây, đơn độc trên đường tìm cầu chân lý…
Nếu gặp ở một quãng vắng không có ai quấy rầy, chắc tôi sẽ xin được đảnh lễ ông, nhưng nhìn đoàn người đen đỏ vây kín, bất giác thấy ái ngại và thương ông. Tôi đoán, với tình hình này, có lẽ không lâu nữa sư Minh Tuệ phải chọn một lối khác, ví dụ như ẩn tu. Tôi cũng đoán, bây giờ, vào lúc tôi post những dòng này, thì có lẽ ông cũng vẫn chưa được “buông tha”. Ở một số clip trên mạng, tôi cũng đã bắt đầu thấy hình ảnh công an đến “hỏi thăm” ông và “giải tán đám đông”.
Trong bối cảnh hiện nay của Phật giáo Việt Nam, sư Minh Tuệ đã làm sống lại hình ảnh của tăng sĩ thời Đức Phật: sống tối giản và một lòng cầu đạo với hùng tâm tráng chí trong lý tưởng lớn của người xuất gia. Chỉ khác là ngày xưa Phật đi khất thực với 1250 vị tỳ kheo là học trò đã chứng A-La-Hán, thì nay đa số là Tiktoker và Youtuber!
Nhìn sư Minh Tuệ, tôi vừa lo lắng vừa khởi lên một lòng tin, rằng ông sẽ vượt qua “kiếp nạn” này và sẽ có những thành tựu trên đường tu học gian khổ, để làm phạm hạnh cho đời.
(Nguồn : Tinh Tấn Magazine)
(Nguồn : YouTube / Thành Trung TV)
Thảo luận
Không có bình luận