//
you're reading...
ĐỘC HÀNH VỀ PHƯƠNG ĐÔNG

Độc hành về phương đông (3) * Colnav Nguyen

Tiếp kỳ 2

II – AGRA VÀ ĐỀN TAJ MAHAL (tiếp theo)

Sáng 16/5 giấc ngủ vẫn còn lộn xộn khiến tôi thức giấc vào khoảng lúc gần 4 giờ. Thời điểm này ở Cali đang 3 giờ rưỡi chiều đồng hồ sinh học của cơ thể vẫn còn lộn xộn là phải. Biết nằm rán chỉ phí thì giờ nên tôi quyết định ngồi dậy, chuẩn bị vác máy sang Taj Mahal chụp cảnh đền lúc bình minh. Kiến trúc đền toàn bằng cẩm thạch trắng, sách báo tả rằng đền phản chiếu ánh sáng màu khác nhau tùy theo giờ giấc trong ngày, kể cả dưới trời trăng.

Bước vào cổng chính, Taj Mahal xuất hiện mờ ảo trong sương sớm ở cửa ra phía đối diện.

Khoảng sau năm giờ sáng tôi hí hửng vác camera và tripod bước ra khỏi khách sạn, trực chỉ về hướng lối vào đền Taj Mahal. Lại mưu sự tại nhân mà thành sự thì tại thiên, lần này khi mua vé vào cổng mới biết là không được mang tripod vào nhưng máy ảnh và cellphone thì không sao, vậy cũng được, có còn hơn không. Họ bảo mang tripod qua gửi mấy quán bán đồ lưu niệm nằm đối diện cổng vào rồi trở lại. Tôi cầm vé đi trở ra, không làm theo lời họ mà đi một lèo về phòng ngủ; khách sạn mình gần bên thì việc chi phải gửi, để rồi khi trở ra nhận đồ lại phải mua món gì đó cho họ với giá hơi cắt cổ hơn giá thị trường cũng phải cam chịu trả.

Taj Mahal hiển hiện rõ ràng trước mắt, che chắn bởi những du khách đứng phía trước, đang dùng phone của họ để chụp hình.

Do không được phép sử dụng tripod nên sau khi trở lại khách sạn tôi thấy không còn cần phải vội vã trở lại đền ngay, thay vì vậy bèn bày chuyện nấu cà phê uống và ăn điểm tâm qua loa dằn bụng. Vì còn giờ sớm, ngoài phố chưa có quán xá nào mở cửa nên tôi bảo anh chủ ks nấu giùm nước sôi rồi mang ra ba gói cà phê bột Trung Nguyên G-7, hai gói cho vào hai ly của hai người, gói thứ ba tặng cho chủ nhân vì thấy anh chàng có vẻ khoái. Thật tình mà nói, trong cuộc sống thường ngày tôi tránh xa mấy thứ cà phê bột này, lý do vì không thể biết được họ pha chế những thứ nguyên liệu hóa chất gì cho mình uống, còn cà phê nguyên chất thì không biết có được bao nhiêu phần trăm. Tuy nhiên khi đi du lịch thì tôi xả láng, không kiêng không cử gì hết, ưu tiên làm sao cơ thể đừng thiếu thốn chỉ làm mất năng lực, hơn nữa thức ăn thức uống ở đây cái gì cũng xa lạ với mình, nên thà nhận thứ mình thường chê mà quen thuộc còn hơn thứ mình hoàn toàn không biết đến bao giờ.

Taj Mahal từ main gate nhìn vào.

Taj Mahal là sản phẩm của một mối tình bất diệt của Hoàng đế Shah Jahan, triều đại Mughal, dành cho bà vợ yêu quí Mumtaz Mahal, người qua đời lúc sinh hạ đứa con thứ 14 của họ. Hoàng hậu Mumtaz Mahal được biết là một người có nhan sắc tuyệt trần, thông minh và có tầm ảnh hưởng sâu rộng, đến cả đối với công việc triều chính của nhà vua. Bà thường tháp tùng theo vua trong các chiến dịch quân sự. Giữa họ là một mối tình nồng nhiệt và say đắm. Hoàng hậu Mumtaz Mahal qua đời vào ngày 17 tháng Sáu, 1631. Hoàng hậu mất khiến nhà vua hết sức buồn sầu, suốt một tuần vua không thiết triều, trong hai năm không thưởng thức âm nhạc cũng như ăn mặc đồ xa hoa đẹp đẽ. “Vua nghĩ ngay đến việc xây dựng một nhà mồ cực kỳ tráng lệ để tưởng nhớ bà, một nơi như là một biểu tượng cho tình yêu bất diệt giữa họ.

Thành phần trang trí mặt tường đền gồm các nhóm thư pháp, những hình thể trừu tượng hoặc các nhóm họa tiết lá hoa, vẽ trên nền cẩm thạch.

Vua Shah Jahan bị mê hoặc bởi mảnh đất nằm bên bờ sông Yamuna, phía nam của Agra, trên đó có tòa biệt thự của Raja Jai Singh I, một vị tướng cấp cao của triều đình. Vua chọn chỗ này để xây một nhà mồ đẹp đẽ cho hoàng hậu, Tướng Jai Singh đồng ý nhường lại đất cho vua Shah Jahan, bù lại ông được một tòa lâu đài lớn ở ngay trung tâm Agra.

Sông Yamuna nhìn từ mặt sau đền Taj Mahal. Cách đây không lâu, du khách viếng Taj Mahal thường than phiền về mùi hôi bốc lên từ dòng sông, do nhiều rác và chất thải. Giờ đây nhìn xuống dòng sông, người hướng dẫn du lịch tự hào xác nhận vấn đề đó không còn nữa, dĩ nhiên chính quyền địa phương phải can thiệp cho xứng danh nơi được UNESCO công nhận là di sản văn hóa của thế giới.
Do Taj Mahal là biểu tượng của tình yêu bất diệt mà các cặp tình nhân thích đến đây chụp hình với nhau.

Công cuộc xây dựng bắt đầu từ năm 1632 và phải mất đến hơn 20 năm mới hoàn thành. Vị hoàng đế mãi đến năm 1666 mới qua đời và ông cũng được chôn cạnh bên bà. Taj Mahal là một minh chứng cho tình yêu của họ và được xem như là một kiệt tác của kiến trúc Hồi giáo trên đất Ấn.

Taj Mahal được xây toàn bằng cẩm thạch trắng cùng những vật liệu quí khác chở về từ khắp nơi trên thế giới.
Khu lăng mộ Taj Mahal là một kiến trúc của Hồi giáo, các tín đồ được phép làm lễ cầu nguyện mỗi tuần được một lần vào ngày thứ Sáu.
Bốn minaret nằm ở bốn góc, xây dựng theo các minaret của các nhà thờ hồi giáo, dùng để thông báo tín đồ giờ đọc kinh.
Từ ô cửa ngục thất ở thành Agra Fort vua Shah Jahan có thể nhìn thấy tòa kiến trúc cẩm thạch Taj Mahal của vợ mình ở xa xa, mờ mờ qua lớp sương mù.

Năm 1657, khi vua Shah Jahan ngã bệnh thì bốn người con, trong đó có Aurangzeb bắt đầu tranh giành ngôi báu, cuối cùng Aurangzeb là kẻ chiến thắng. Đến khi vua Shah Jahan khỏi bệnh thì Aurangzeb không chịu trả ngai vàng lại cho vua cha, thay vì vậy tuyên bố rằng nhà vua không còn phù hợp với việc triều chính nữa và đem giam ông tại thành lũy Agra Fort, cách Taj Mahal không xa. Thế là vua Shah Jahan đành phải sống những năm tháng còn lại trong ngục thất, nơi qua khung sắt cửa sổ ông vẫn còn được nhìn thấy Taj Mahal từ xa.

Taj Mahal ngày nay thu hút hằng triệu du khách mỗi năm.

XEM TIẾP KỲ 4

Thảo luận

Không có bình luận

Bình luận về bài viết này

Trang web này sử dụng Akismet để lọc thư rác. Tìm hiểu cách xử lý bình luận của bạn.

Thư viện

Chuyên mục